Đăng nhập

Bạn đánh giá Hình thức và Nội dung của trang web như thế nào?
Hình thức và Nội dung đều rất Tuyệt!!!
Cần trang trí lại Hình thức!
Cần chỉnh sửa lại Nội dung
Cả Hình thức và Nội dung đều quá Tệ


Khung cửa sổ
Có hai người đàn ông bị ốm nặng cùng nằm trong một căn phòng của bệnh viện. Người thứ nhất được ngồi dậy trên giường của mình một tiếng mỗi ngày để chất dịch khỏi tràn vào màng phổi. Chiếc giường của ông ở cạnh khung cửa sổ duy nhất của căn phòng. Còn người kia lại phải nằm bất động trên giường. Họ nói chuyện cho ngày giờ nhanh chóng kết thúc, chuyện về vợ con, gia đình, nhà cửa, công việc, những nơi nghỉ mát…Ngoài ra mỗi buổi chiều khi người đàn ông ở bên cạnh chiếc cửa sổ có thể ngồi dậy thì ông lại giết thời gian bằng cách mô tả những gì nhìn thấy bên ngoài cửa sổ cho người bạn cùng phòng của mình nghe.

Người đàn ông trong chiếc giường kia thì có một giờ để lắng nghe và tưởng tượng tất cả mọi hoạt động, màu sắc của thế giới bên ngoài. “Cửa sổ nhìn ra công viên với một hồ nước tuyệt đẹp, những chú vịt và thiên nga đang vui vẻ bơi lội. Mọi người tay trong tay đi dạo trong khuôn viên đầy hoa rực rỡ. Những cây cổ thụ làm tăng thêm sự mát mẻ cho công viên và phía xa xa là đường chân trời thẳng tắp…” – người đàn ông bên cạnh cửa sổ miêu tả. Trong lúc đó thì người nằm ở giường bên kia cố gắng nhắm mắt lại và tưởng tượng khung cảnh đẹp như tranh vẽ qua từng chi tiết tinh tế.

Ảnh minh họa - Nguồn: internet

Vào một buổi chiều ấm áp, người đàn ông nằm cạnh cửa sổ tả lại cuộc diễu hành ngang qua. Mặc dù không nghe thấy tiếng nhạc nhưng người kia vẫn có thể tưởng tượng trong tâm trí mình qua lời kể của người bạn cùng phòng. Và rồi thật bất ngờ, một con người hoàn toàn lạ lẫm với suy nghĩ ích kỷ hiện lên trong đầu ông “Tại sao ông ta lại có tất cả những niềm vui khi được nhìn thấy mọi thứ diễn ra ở thế giới bên ngoài trong khi mình không được thấy? Dường như đó là sự không công bằng”.  Ý nghĩ chỉ mới nhen lên nhưng ông đã cảm thấy xấu hổ. Tuy nhiên, sau những ngày qua khi ông bỏ lỡ cơ hội nhìn thấy cảnh đẹp bên ngoài thì lòng ghen tị lại dâng lên, đổ oán hận ra khóe mắt. Ông bắt đầu cảm thấy khó chịu và không thể ngủ được. Cái ý nghĩ muốn nằm bên cạnh cửa sổ đã kiểm soát hoàn toàn lý trí của ông.

Đêm hôm đó, khi đang trằn trọc thì ông thấy người nằm bên cửa sổ bắt đầu ho. Dường như ông ấy bị nghẹt thở bởi chất lỏng tràn ra phổi và đang cố gắng dò dẫm trong bóng tối để tìm công tắc của chiếc chuông gọi y tá. Ở chiếc giường bên này, ông vẫn nằm im không cử động, cũng không bấm chuông của mình... Trong vòng chưa đầy 5 phút, tiếng ho dừng lại, cùng với đó là sự im lặng của hơi thở - sự im lặng hãi hùng.

Sáng hôm sau, cô y tá đến để đưa nước tắm thì phát hiện ra thi thể bất động của người đàn ông nằm bên cửa sổ. Cô đã gọi nhân viên bệnh viện đến để mang người đó ra ngoài. Không một lời nói, không một sự ồn ào.

Và dường như đã đến lúc thích hợp, người đàn ông kia bèn hỏi xem mình có thể ra nằm ở chiếc giường cạnh cửa sổ hay không. Các y tá đã rất vui vẻ đồng ý và sau khi sắp xếp chỗ nằm cho ông, họ đi ra ngoài.

Còn lại một mình trong căn phòng, cố gắng chịu đựng đau đớn, người đàn ông căng thẳng dựa mình trên khuỷu tay để có thể nhìn ra ngoài cửa sổ. Nhưng ông đã bất ngờ vô cùng khi nhìn thấy một bức tường hoàn toàn trống chứ không hề có cảnh đẹp như người kia đã tả.

Theo đuổi hạnh phúc là một vấn đề trong sự lựa chọn của mỗi người bởi hạnh phúc không phải là một món quà bỗng dưng được gửi đến trước cửa nhà chúng ta mỗi buổi sáng. Hơn nữa, mưu cầu hạnh phúc cũng không có nghĩa là tìm mọi cách để đạt được nó kể cả dùng thủ đoạn. Nếu chúng ta thường xuyên suy nghĩ tích cực, biết khích lệ tinh thần, biết suy nghĩ trước khi càu nhàu và phàn nàn, không cho phép những ý tưởng tiêu cực nảy mầm thì sẽ chẳng phải tìm đâu xa, hạnh phúc chính là ở đó ngay bên cạnh chúng ta. Trong câu chuyện này, nếu như người đàn ông kia bấm nút của mình để gọi y tá tới thì có lẽ đã không xảy ra chuyện buồn, ông sẽ tiếp tục được người bạn cùng phòng tả lại những cảnh đẹp trong tưởng tượng, sống trong vui vẻ hơn là sau đó phải một mình đối diện với sự thật phũ phàng.
 
Phản hồi

Người gửi / điện thoại

Nội dung

 

Trần Thái Bình

Rất tuyệt vời, đôi khi thất bại sẽ giúp chúng ta trưởng thành hơn là thành công, vì vậy đừng buồn khi chúng ta gặp thất bại. Đó l&ag...

 

kim dong

Bây giờ tôi rất buồn vì những gì đã qua. Sau khi đọcbài viết này tôi cảm thấy vui vẻ và lạc quan hơn và cảm thấy mình cò...

 

tran kieu linh

Thật ra cũng không chắc vậy đâu lạc quan thì tốt nhưng quá lạm dụng sẽ thành ra lười biếng. Theo mình trước tiên phải là một người chăm chỉ v&agrav...

 

lam dang

Bài viết rất hay. Thanks vì đã chia sẻ nhé!!!

 
Xem toàn bộ

Tự tạo website với Webmienphi.vn